
Tôi viết nên đôi vần thơ trìu mếnGởi về anh như ngọn nến tình thươngTiễn anh đi như sưởi ấm con đườngĐường Công Lý anh ươm nền Dân Chủ
Cả đời anh chữ Tự do ấp ủCho đồng bào no đủ bớt âu loLời anh ca ru hạnh phúc ấm noGởi Quê Hương mong cho chút bình anTừ trái tim yêu thương cứ tuôn trànGởi Việt Nam muôn vàn lời yêu dấuMất Tự Do con người phải tranh đấuMất Nhân Quyền mới thấu được niềm đau
Mấy triệu người liều chết bế bồng nhauRa biển sóng bạc đầu tìm cõi sống"Dấu Chân Của Biển" chìm như ác mộngBao xác người bất động dưới lòng sâuNỗi đau này ta đã biết từ đâuGây tang tóc thảm sầu trên đất nướcAnh hiên ngang Việt Dũng luôn tiến trướcĐể...