(Ga. 15. 1-17)
Rượu nho thơm phức tinh tuyền
Dâng lên như lễ Thầy truyền năm xưa
Lời Con tha thiết xin thưa
Dâng đời lẽ sống cho vừa lòng Cha
Thầy yêu tha thiết mặn mà
Hiến dâng mạng sống yêu ta, yêu đời
Ra đi Ngài đã ban lời
Lời ban sự sống cứu đời nhân gian
Thầy là cây nho tỏa lan
Các con là nhánh trên giàn tươi xanh
Thân nho gắn với những cành
Truyền làn sức sống muôn ngàn "Thánh Ân"
Cành nào tươi tốt chuyên cần
Siêng năng cần mẫn trong sân cuộc đời
Tâm hồn vui sống thảnh thơi
Thầy truyền sức sống cho đời thêm tươi
Đời đẹp nở đóa hoa cười
Sẽ được qúy trọng, người người mến yêu
Ơn Thầy ban tặng sớm chiều
Tâm hồn lãnh nhận thêm nhiều "Thánh Ân."
Cành nào lười biếng bất cần
Sự sống trong nó dần dần mất đi
Cuôc sống càng lúc, càng kỳ
Ơn Chúa Trong nó còn gì nữa đâu
Thế nên cuộc sống âu sầu
Chứa đầy "bẩy mối tội đầu" trong thân
Sâu đầy trong lõi chềt dần
Chủ sẻ cắt bỏ quẳng dần vô than
Khi đó chớ có phàn nàn
Lời Thầy xưa đã thương ban cho đời
Chẳng cần giữ cứ rong chơi
Bây giờ khổ lụy muôn đời đau thương
Thầy là sự "Sống" là "Đường"
Sự "Thật" đã sống làm gương cho đời
Dù nơi góc biển chân trời
Các con phải giữ những lời Thầy trao
"Điều Răn Thầy" rất ngọt ngào
"Thương Yêu Nhau" nhớ khắc vào tâm ta
Sau này xum họp một nhà
Chung bàn "Tiệc Thánh" ngợi ca "Danh Ngài.
Trầm Hương Thơ
0 nhận xét:
Kommentar veröffentlichen