Vào mùa vọng dọn lòng đón chúa
Chớ để hồn héo úa tàn phai
Cõi tâm, thể xác cả hai
Vất đi cho hết trong ngoài cho thơm
Như Gio-an khuyên lơn thật tỏ
Hãy dọn đường bạt bỏ cho ngay
Rìu kia đã sẵn dưới tay
Đốn đi cây xấu quẳng ngay vô lò
Để làm chi cây to ruột rỗng
Trong bụng chứa hàng đống bọ sâu
Gieo toàn nọc độc u sầu
Quẳng ngay vào lửa ngàn thâu điêu tàn
Hỡi những kẻ ác gian giả dối
Cậy chức quyền phách lối huênh hoang
Tâm xà khẩu phật oang oang
Ăn trên ngồi trốc xuêng xoang áo dài
Không thống hối một mai Ngài đến
Linh hồn ngươi vào bến tối tăm
Ngàn đời khóc lóc nghiến răng
Nhìn lên cao thẳm ăn năn trễ rồi
Đừng vô cảm mà ngồi yên đó
Nhìn người khổ đứng ngó rồi thôi
Chỉ lo sao ấm thân tôi
Chết ai mặc kệ mình ngồi rung chân
Kẻo một mai đến lần ngươi đó
Khi gặp nạn xin xỏ với ai
Bởi lòng vô cảm cứng chai
Bây giờ khổ ải lạy Ngài cứu con
Học lời Ngài lúc còn xanh tóc
Lo ăn trên ngồi trốc nên quên
Bây giờ Ngài sắp đến bên
Lấy gì dâng chúa đáp đền cho cân
Hãy nhìn lại tấm thân ngày tháng?
Có như ngày sốt sắng khấn xưa
Hay nhạt như muối ngoài mưa?
Dầu không đèn có, sẽ thưa thế nào.
Thanh Sơn 05.12.2011
0 nhận xét:
Kommentar veröffentlichen